Tiểu Linh nghe tiếng chuông Thất Linh Cảm đánh vang rền mừng rỡ, kêu Tiểu Thất nói:
– Tiểu Thất! Tiểu Thất! Tiểu Tà đã lên được tầng thứ mười ba rồi.
Nàng chạy lăng xăng. Tiểu Thất cũng chạy đông chạy tây, nhưng không hiểu chạy đi đâu.
Tiểu Tà từ trên lầu thất tính phóng ra cửa sổ, nhưng Thiên Vũ hòa thượng đã cản lại nói:
– Tiểu thí chủ! Trước khi trở xuống xin thí chủ khắc danh tánh và biệt hiệu để người đời sau chiêm ngưỡng.
Vừa nói Thiên Vũ hòa thượng vừa chỉ vào tấm bia trên tường.
Tấm thạch bia này là loại đá kim cương, vuông ba thước.
Tiểu Tà nhìn vào thạch bia, thấy bên trên đã khắc năm hàng chữ, nghĩ chắc là năm người trước đây đã lên được Thất Linh Cảm.
Tiểu Tà cười nói:
– Thiên Ngộ hòa thượng! Tôi coi chữ không rành. Ông đọc cho tôi nghe được không?
Thiên Ngộ đọc:
– Người thứ nhất:
– ba trăm năm trước, bổn tự trưởng lão Minh Không đại sư.
– Người thứ hai:
– hai trăm năm mươi năm về trước Mai Sơn Tú Sĩ Cổ Hòe Thiên.
– Người thứ ba:
– một trăm năm mươi năm về trước Kinh Thiên Nhất Kiếm Siêu Lý Hà.
– Người thứ tư:
– bảy mươi năm về trước Thiên Triệt Chưởng Diệp Song.
– Người thứ năm:
– hai mươi năm về trước Linh Vũ Nhất Kỳ Âu Dương Bát Không.
Tiểu thí chủ là người thứ sáu, xin hỏi tôn danh biệt hiệu?
Tiểu Tà nói:
– Tôi là Dương Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ta-than/2325708/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.