Edit: Mr.Downer
22.
Ngồi trong đại sảnh khách sạn hơn một tiếng đồng hồ, nhưng mưa rơi không có chút ý nào muốn tạnh, vì vậy Diệp Phi Chu không thể làm gì khác hơn lả đi lên tầng năm để trở về phòng mình.
Lần này đi cầu thang xem như an toàn, không có té lên té xuống.
Diệp Phi Chu đá rơi giày leo núi, nằm úp sấp trên giường, nhắm mắt lại thả lỏng, tính toán ngủ thẳng một giấc, chờ ngày mai ra ngoài chơi cùng Thẩm Hành Vân, hành trình kéo dài thêm một ngày cũng không sao, dù gì cũng được nghỉ hè.
Sau khi ý nghĩ như vậy xuất hiện chưa tới năm phút, mưa to bên ngoài lập tức ngừng lại.
“…” Diệp Phi Chu lần này không ngủ được, trong đầu tràn đầy suy đoán ly kỳ hoang đường.
Không phải là vì không muốn cho mình ra ngoài chơi nên trời đặc biệt đổ mưa xuống đấy chứ?
Ông trời cũng thật ít có ác lắm…
Tuy rằng còn đủ thời gian, có điều đường lên núi trơn trợt sau cơn mưa, Diệp Phi Chu quyết định không nên mạo hiểm như vậy. Dựa vào mức độ xui xẻo của ngày hôm nay, bây giờ cậu mà đi leo núi thì không khéo ngày mai trên báo sẽ xuất hiện các tin như “Học sinh cấp ba một mình đi leo núi, bất hạnh ngã xuống vách núi, tử vong tại chỗ”.
Cởi quần áo leo núi, Diệp Phi Chu đổi lại một bộ thường phục nhẹ nhàng thoải mái, cẩn thận cầm lấy bóp tiền, thẻ phòng, điện thoại cùng một cây dù xếp, chuẩn bị đi ra ngoài ăn chút gì đó.
Lúc xuống lầu, Diệp Phi Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-suy-than/502517/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.