Editor: Mộc Du
"Mộ Lê, cố gắng cầm cự, chờ Vương gia, người nhất định có thể cứu chàng!" Bạch Thánh Diêu trong lòng đau không dứt nhưng ngoài miệng vẫn là tươi cười.
"Ừ." Mộ Lê đau lòng nhìn nàng đang cố gượng cười, trong cổ ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu.
"Tiểu nữ oa, ngoan ngoãn giao ngọc tỷ ra đây, ta có thể giải kết cổ cho hắn." Vân Tự hừ lạnh.
Bạch Thánh Diêu cười lạnh: "Nằm mơ!" Giải kết cổ cho Mộ Lê sao? Hắn cho là nàng ngu ngốc sẽ tin tưởng lời của hắn nói sao?
Vẻ mặt Vân Tự trở nên dữ tợn, hướng hai người vung tay lên: "Ta sẽ cho bọn ngươi cùng chết!"
Bạch Thánh Diêu ôm chặt Mộ Lê, đối kháng với Ngự Lâm quân, nếu so về huyễn lực thì bọn họ không đánh thắng được nàng, nhưng dù sao nàng cũng chỉ có một mình, thể lực dần dần đã không chịu nổi nhưng nghĩ đến người trong ngực, mặc dù thể lực đang từ từ tiêu hao, cũng không có nửa phần muốn ngã xuống.
"Hừ, tiểu nữ oa nhà ngươi ngược lại không tệ nhưng vẫn là phải chết!" Vân Tự tự mình ra tay, đẩy ra một hàng Ngự Lâm quân, vung chưởng hướng về Bạch Thánh Diêu đánh tới.
Huyễn lực của Bạch Thánh Diêu vốn là không thể so được với Vân Tự, hơn nữa thể lực đã bị tiêu hao, nhất thời giơ Kiếm lên ngăn cản, cũng chỉ ngăn cản được một lượng nhỏ lực lượng.
"Phốc" một tiếng, Bạch Thánh Diêu ôm Mộ Lê ngã nhào trên đất, phun ra ngụm lớn máu tươi.
"Thánh, Thánh Diêu......" Mộ Lê gương mặt tái nhợt khổ sở nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540277/chuong-92-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.