Editor: Mộc Du
Tước quốc thu binh cùng với Mộ quốc thành lập mối quan hệ hữu nghị, Mộ quốc thừa thắng xông lên, đại quân công kích vào quốc đô của Phong quốc, từ đó Phong quốc sáp nhập vào Mộ quốc, dĩ nhiên, đây là nói sau.
Chiến sự đã kết thúc, hai ngày sau, đám người Mộ Lương lên đường trở về thành Dương Châu.
"Vương gia, Vân Tự đã biết tình huống của bên này." Cảnh Duệ cưỡi ngựa, nhỏ giọng hỏi.
"È hèm, bọn họ thả chim bồ câu báo tin cho Vân Tự rồi." Mộ Lương ngồi ở trên xe ngựa, ôm Hoa Khấp Tuyết cười tủm tỉm nhìn Cảnh Duệ, quan sát Hoa Khấp Tuyết thấy sắc mặt của nàng không tốt.
"Vương gia cứ như vậy mà nhìn chim bồ câu bay đi?" Trên mặt Trạch Lương tràn đầy hoài nghi.
"Ta cái gì cũng không làm." Mộ Lương vội vàng giải thích cho bản thân, lần này, hắn thật sự không hề làm gì cả, như có như không liếc nhìn Hoa Khấp Tuyết một cái, trong mắt thoáng qua ý cười.
"Đêm qua tiểu thư đói bụng, nên bắt chim bồ câu xuống nướng ăn rồi." Lưu Nguyệt yếu ớt mở miệng.
"Khụ khụ, vậy chim bồ câu bay về báo tin là......" Cảnh Duệ nhìn Lưu Nguyệt.
Lưu Nguyệt nhún nhún vai: "Chúng ta lại bắt một con chim bồ câu khác, thay đổi nội dung thư một chút rồi kêu Thiêu Hồng gửi đến tay Vân tự."
"Đổi thành cái gì?" Trạch Linh tò mò hỏi.
"Hôn ta một cái, ta cho ngươi biết." Bạch Thánh Vũ trợn mắt liếc nhìn Lưu Nguyệt, ý bảo nàng ngậm miệng, rồi cười híp mắt ngắt mặt cuả Trạch Linh, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540275/chuong-92-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.