Người quanh mình thấy hai người không coi ai ra gì trình diễn tiết mục thân mật như vậy, có hâm mộ, có ghen tỵ, có người xem kịch vui, cũng không bàn về loại nào đều không thể không thừa nhận, y phục hai màu tím cùng trắng xen kẽ lần nhau của hai người, đúng là nhìn rất đẹp mắt hài hòa.
“Chậc chậc, nhìn hai người này đi.” Mộ Lê bĩu môi.
“Chàng ganh tỵ.” Bạch Thánh Diêu cười khẽ, các nam nhân nhìn thấy nụ cười của nàng, liền ngây ngẩn cả đi, Bạch Thánh Diêu mặc dù không mỹ lệ bằng Hoa Khấp Tuyết, nhưng cũng là một mỹ nhân hiếm thấy.
“Không được cười!” Mộ Lê hơi ghen tức lướt nhìn mọi người, đặc biệt là những nam nhân kia nhìn Thánh Diêu.
“Được.” Bạch Thánh Diêu nén cười, lại lần nữa trở lại dáng vẻ đoan trang khẽ cười, tuy đẹp, nhưng không thể so với nụ cười chân thật mới vừa rồi.
Mộ Hỏa Nhân cùng Hoa Trảm Lãng nếu so với Mộ Lương cùng Hoa Khấp Tuyết thì chẳng thấm vào đâu được, đang đút đồ ăn lẫn nhau, ngọt ngào đến có chút phát ngán, làm cho mọi người nhìn thấy phải đỏ con mắt muốn chết.
“Hôm nay, nhân dịp sinh nhật của trẫm, trẫm muốn tuyên bố một chuyện.” Mộ Lê đột nhiên đứng lên, nhàn nhạt lướt nhìn mọi người, trên mặt mang theo nét uy nghiêm của hoàng gia, thấy mọi người an tĩnh, hài lòng mỉm cười.
Ánh mắt Hoa Khấp Tuyết chợt lóe, lại nhìn qua đáy mắt Mộ Lương hiện tại đang rất vui sướng, mơ hồ hiểu chuyện gì.
Mộ Lương thấy bộ dáng hiểu rõ của nàng, sắc mặt lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540229/chuong-67-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.