Editor: Mộc Du
”Mộ Lương, khi nào thì đi?” Hoa Khấp Tuyết thản nhiên nhìn một màn nháokịch này, chỉ cảm thấy Mộ Lương càng thêm đáng yêu, trong mắt mang nétcười thản nhiên, nhẹ giọng hỏi.
”Một lát nữa, không vội.” Mộ Lương mỉm cười nhìn nàng nói: “Lưu Nguyệt, đi lấy cái áo choàng cho tiểu thư ngươi.”
”Vâng!” Lưu Nguyệt gật đầu một cái, bộ dạng xun xoe chạy đi.
”Ban ngày rất nóng.” Hoa Khấp Tuyết có chút im lặng, nghiêng mắt nhìn bónglưng của Lưu Nguyệt chạy đi, có chút bất đắc dĩ, nha đầu này luôn lỗmãng liều lĩnh như vậy.
”Ban ngày không thể so với buổi tối.” MộLương hừ nhẹ, cô nàng này mặc y phục đều rất mỏng, buổi tối nhiều khílạnh, ngộ nhỡ cảm lạnh thì sao.
Hoa Khấp Tuyết nhịn xuống khóe miệng kích động, chậm rãi quay đầu qua chỗ khác.
”Tuyết Tuyết, các người muốn đi đâu à?” Mộ Hỏa Nhân cười tủm tỉm chạy đến trước mặt Hoa Khấp Tuyết, tò mò hỏi.
”Tướng phủ.” Hoa Khấp Tuyết nhíu mày, nhìn một thân hồng y (y phục màu đỏ) của Mộ Hỏa Nhân, cảm thấy nàng mặc y phục màu đỏ thật sự rất đẹp.
”Đến đó làm gì?” Mộ Hỏa Nhân cau mày.
”Có cái gì không được sao?” Hoa Khấp Tuyết nhíu mày.
”Tuy nói tướng gia là là biểu cữu (cậu) của hoàng thúc nhưng hoàng thúc vàhắn đâu có thân cận.” Mộ Hỏa Nhân bĩu môi: “Hơn nữa ánh mắt của tướnggia mỗi lần nhìn hoàng thúc đều rất kì quái.”
”Hả?” Hoa Khấp Tuyết nhíu mày, như có điều suy nghĩ nhìn Mộ Lương, kì quái? Là cái ánh mắt gì đây.
”A noãn muốn biết, một lát nữa đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540200/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.