Đi loanh quoanh Thánh Vương phủ đã lâu lắm rồi, cho dù là ai thì cũng thấy nhàm chán. Lúcnày, Bạch Thánh Diêu thật sự không chờ được nữa, sau khi đeo bám daidẳng, nhõng nhẽo dùng đủ mọi biện pháp mềm mỏng cứng rắn cuối cùng cũng lừa gạt được Hoa Khấp Tuyết ra khỏi Thánh Vương phủ.
Ba ngườiHoa Khấp Tuyết, Bạch Thánh Diêu và Lưu Nguyệt chậm rãi đi dạo ở thànhDương Châu. Hoa Khấp Tuyết dung nhan khuynh thành, Bạch Thánh Diêu hoạtbát động lòng người, Lưu Nguyệt thanh tú tươi tắn. Dọc theo đường đirước phải ánh mắt của rất nhiều người.
”Tiểu thư, thật sự ngườiphải đeo mặt nạ vào.” Lưu Nguyệt nhíu nhíu mày nhỏ giọng oán trách,những người này không khỏi quá lớn mật rồi, tiểu thư là người của Vươnggia. Bọn họ lại dám tự nhiên quan sát không một chút kiêng nể như vậy.
Hoa Khấp Tuyết nghe vậy, thoáng dừng bước ánh mắt lạnh lùng lướt nhìn quamọi người, cái nhìn tỏa ra hơi lạnh thấu xương liền cuốn lấy toàn bộ mọi người, tất cả ánh mắt rối rít thu về.
”Tuyết Tuyết thật lợihại!” Bạch Thánh Diêu cười híp mắt nhìn nàng, trên mặt đều là bội phục,nàng cứ như vậy đảo mắt qua những người đó cũng không dám nhìn họ nữa.
Hoa Khấp Tuyết thản nhiên nhìn nàng một cái hỏi: “Rốt cuộc là ngươi muốn đi đâu?”
”A! Đúng rồi chúng ta đi đến cửa hàng của Lê cô nương xem một chút đồ trang sức mới ra!” Bạch Thánh Diêu vỗ đầu một cái, lôi kéo Hoa Khấp Tuyết đivề phía trước: “Lưu Nguyệt, nhanh lên!”
Hôm nay tiệm của Lê cônương trưng bày trang sức mới nàng cũng không thể bỏ qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540192/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.