“Thánh Diêu,chuẩn bị chút gì ăn đi.” Hoa Khấp Tuyết nhàn nhạt nhìn Bạch Thánh Diêu, mỉm cười.
Bạch Thánh Diêu nhìn nụ cười của nàng, có chút sững người, Lưu Nguyệt bêncạnh liền che miệng cười khẽ, “Tiểu thư,người nênmang theo mặt nạ đi, người xem dù Thánh Diêu là một cô nương cũng bịngười làm mê hoặc kìa.”
”A Noãn, trở về ta sẽ làm một cái mặt nạ lại cho nàng.” Mộ Lương gật đầu đồng ý, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoa Khấp Tuyết mà phát sầu, bộ dáng của nàng dâu thật là quá trêu chọcngười.
”Mộ Lương, không phải bộ dáng của chàng nhìn cũng như vậy sao!” Hoa Khấp Tuyết lạnh lùng nhìn hắn,hừ nhẹ.
”A! Tuyết Tuyết, ta đi ngay!” cuối cùng Bạch Thánh Diêu cũng hồi hồn, vỗ vỗ đầu của mình, ngượng ngùngxoay người rời đi, nhưng không được baolâuliền quay trở lại.
”Tuyết Tuyết, ca ca bọn họ còn đánh nhau, không có ai câu cá......”
”Mộ Lương, ta đói bụng.” Hoa Khấp Tuyết vuốt vuốt bụng của mình, có chút vô lực nhìn hắn.
”A Noãn ngoan, ta liền bắt cá cho nàng, chờ bọn hắn trở lại mới hảo hảothu thập bọn hắn.” Mộ Lương nhìn dáng vẻ dễ thương này cuả nàng, khôngnhịn được liền cúi đầu hôn lên mặt nàng một cái, ngay trước khi nàngđánh hắn liền lách mình rời đi.
”Vương Gia sẽ đi bắt cá?” nãygiờ Cảnh Duệ đi xem náo nhiệt vừa trở về, chỉ nghe thấy Vương Gianhàmình muốn đi bắt cá, mặt liềnngạc nhiên.
”Tiểu thư đói bụng.” Lưu Nguyệt bĩu môi, tiểu thư nhà nàng đói bụng, Vương Gia dù đó giờ không hề bắt, cũng phải bắt.
”Vương gia đúng là rất cưng chiều Tuyết cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540188/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.