Đông Phương Vũ cứngđờ cười, nhìn chén canh nóng kia ở trước mặt, uống cũng không được màkhông uống cũng không xong, trời nóng bức như thế này mà muốn nàng uốngchén canh nóng xuống......
“Công chúa, uống nha, Vương phủcó người đầu bếp mới tới, tay nghề không tệ.” Hoa Khấp Tuyết thản nhiênnhìn nàng, nghĩ đến tay nghề của Thánh Diêu lại cho vào bụng người này,cảm thấy rất đáng tiếc.
Lưu Nguyệt ở một bên muốn cười lại khôngdám cười, Liên nhi thấy thế, hung hăng trừng mắt về phía Lưu Nguyệt, Lưu Nguyệt nhịn xuống nụ cười, nhíu mày trừng mắt lại với Liên nhi, thuangười không thua trận, tiểu thư sẽ không thua, Lưu Nguyệt nàng cũngkhông thể thua nha hoàn của công chúa gì kia.
Liên nhi thấy vậy,tức giận tới mức nghiến răng, đi theo công chúa lâu như vậy vẫn là lầnđầu tiên có người làm dám lớn lối như vậy với nàng!
“Hạ nhân củaVương phủ, hình như là không có quy củ a.” Đông Phương Vũ nhấp một ngụmcanh nóng, chợt cảm thấy toàn thân đều đổ đầy mồ hôi, đè nén lửa giậntrong lòng, dịu dàng nở nụ cười, như có như không liếc Lưu Nguyệt mộtcái.
“Quy củ tự nhiên là có, chẳng qua là ta coi Lưu Nguyệt nhưtỷ muội, nên nàng là ngoại lệ.” Hoa Khấp Tuyết ăn vào một miếng dưa hấuướp lạnh, mặc dù không cười nhưng biểu tình trên mặt vẫn có thể làm chongười ta nhìn ra nàng hiện tại rất thoải mái.
Đông Phương Vũ bị nóng đến đòi mạng nhìn thấy như vậy, liền tức điên lên, có hỏa không thể phát, kiềm nén đến muốn bệnh rồi.
Lưu Nguyệt nghe vậy, hốc mắt đỏ lên, liền quỳ xuống đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540179/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.