Bình Nhạc công chúa vừa sinh ra đã đạt được sự yêu thương, sủng ái của tất cả mọi người.
Diệp Thiên còn không tính, bởi vì nàng vừa sinh xong đang phải ở cữ, cả ngày nằm trên giường, thỉnh thoảng mới ôm con gái được một cái, còn lại ba người Tiêu Ngôn Phong, Ngụy Tễ và An Mi quả thực là cực kỳ yêu thích không nỡ buông tay, Tiêu Ngôn Phong trải qua thời gian hai đời rồi mới có được một bảo bối, hắn ôm lấy đứa bé nho nhỏ đang nằm trong tã lót vào ngực mình, nhìn hai hàng mi tinh tế của nàng, cái miệng nhỏ chúm chím, trong lòng mềm mại đến rối tinh rối mù, "A Hi, A Hi, bảo bối của phụ thân, mau lớn lên nào, lớn lên gọi phụ thân."
Dưới sự hướng dẫn của An Mi Ngụy Tễ cũng bế lấy tiểu công chúa, lúc Tiêu Ngôn Phong sinh ra đời, hắn chỉ dám âm thầm trốn ở xa xa nghe lén hắn tiếng khóc của nó, muốn nhìn cũng không có cơ hội liếc mắt nhìn một cái, hiện tại A Hi nho nhỏ đang nằm trong vòng tay hắn, nhỏ xíu như thế, mềm mại như vậy, hắn cũng không dám dùng sức, thật cẩn thận nhẹ tay nhẹ chân ôm nàng, vô cùng yêu thương tỉ mỉ ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Đứa bé mới sinh còn quá nhỏ, xương cốt vẫn còn rất mềm và yếu ớt, không thể ôm suốt cả ngày được, vì vậy ba người bọn họ ba liền liên tục bám vào khung giường nhỏ của nàng, nhìn ngắm nàng ngủ mọt cách an tĩnh bọn họ cũng cảm thấy đáng yêu vô cùng, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-hau-duong-thanh-ky/1485178/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.