Mỗi nhà đều có quyển sách khó đọc, ai có thể nghĩ tới người đi theo của hồi môn của lão phu nhân mà đến, lại vất vả vài chục năm ở Dung phủ lại vì nhi tử ở bên ngoài thua bạc trên vạn hai, lại lấy trộm bạc của Dung phủ, sau đó bị lão thái thái hoài nghi, liền bỏ tiền thuê người bày ra loại trận pháp nham hiểm này, còn tự cho là không chê vào đâu được, không có người phát hiện. Chỉ tiếc, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt. 
Giờ phút này, Dung lão gia lấy ra hai tấm ngân phiếu đưa đến trước mặt Băng Nhi, nói: “Đây là thù lao cho tiểu công tử. Hôm nay cực kỳ cảm tạ tiểu công tử đã ra tay tương trợ.” 
"Đa tạ Dung lão gia.” Băng Nhi cầm lấy hai tấm ngân phiếu, cười đến như tắm gió xuân. Nghĩ rằng Dung gia quả nhiên không hổ là phú thương tiếng tăm lừng lẫy, ra tay thật hào phóng. 
"Đúng rồi, ta muốn hỏi tiểu công tử phương pháp cứu người kia là từ đâu học được?” Trong lòng Dung lão gia nảy lên cảm giác quen thuộc kỳ quái. Ông phát hiện thủ pháp này rất giống thủ pháp của cố nhân ngày xưa của mình. 
"Đây là y thuật gia truyền nhà ta, cũng là y thuật Miêu Cương kết hợp cùng đạo pháp. Chẳng lẽ Dung lão gia cũng cảm thấy hứng thú?” Băng Nhi kỳ lạ nhìn ông. 
Dung lão gia nhìn Băng Nhi, ánh mắt chớp động, lấy tay vuốt chòm râu, trong lòng như có điều đăm chiêu nói: “Nếu nữ vu y năm đó còn sống, đại khái cũng sẽ sử dụng phương pháp cứu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-su-muoi-xinh-dep/1199695/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.