Ánh trăng trong sáng, bóng đêm mông lung, trên bầu trời mơ hồ có thể nhìn thấy vài ngôi sao. 
Đêm, bóng dáng thon dài của nam tử ngược lại yên tĩnh, giống như không giống phàm nhân. Nhưng mà…… Một thiếu nữ mỹ lệ đang dạng chân vòng trên eo hắn, lại mang người nam tử như tiên nhân này kéo xuống trần gian. Ánh trăng chiếu vào dáng người lười nhác của Băng Nhi, nàng mềm mại không xương quấn phía trước người Lạc Ngọc Ly, cười đến như tắm gió xuân, một đường khẽ ca hát 
“Gió hiu hiu thổi, nước sông Dịch lạnh ghê. 
Đêm nay minh nguyệt bao quanh viện, bản cô nương vừa điliền thiên toàn địa chuyển. 
Phù vân bay đến nổi hoa cả mắt…….” 
Lạc Ngọc Ly nghe ngàng hát cũng không dễ nghe, thậm chí có chút sai điệu, mày nhẹ nhíu một cái, bước đi dưới chân lại nhanh hơn. 
"Ca, cánh tay ta không có lực nữa, sắp rơi xuống rồi, huynh mau nâng muội lên.” Bộ dáng thiếu nữ lung lay sắp đổ. 
Lạc Ngọc Ly không thể làm gì khác hơn đành phải vươn hai tay nâng mông nàng lên, khuôn mặt ngoại trừ lạnh băng vẫn là lạnh băng. 
"Ca, có thể đi chậm một chút hay không? Không phải vậy….. Ta muốn ói làm sao bây giờ?” 
". . . . . ." 
Rốt cuộc, Lạc Ngọc Ly cũng mang được Băng Nhi về đến phòng, đặt nàng trên giường, đắp chăn. Bộ dáng vẫn thong dong như cũ, chậm rãi nói: “Vẫn là ngủ tốt hơn, yên tĩnh một chút.” 
"Ca. . . . . . Ta muốn uống nước. . . . . ." Đột nhiên, thiếu nữ lầu bầu lẩm bẩm nói. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-su-muoi-xinh-dep/1199685/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.