Mưa đã ngừng, bầu trời mơ hồ có thể nhìn thấy một vài ngôi sao, ánh trăng trong sáng, bóng đêm mông lung.
Băng Nhi không nghĩ tới bản thân mới nằm nghỉ trên bàn một lát, thân thể đã khôi phục thể lực, hơn nữa trong đầu còn có một chút cảm giác không rõ ràng, giống như hồ dính vậy.
Sau đó, nàng vội đổi một thân nam trang, giống như đi chợ, vội vàng chạy tới hậu viện của Xuân Phong Lâu.
Tung người nhảy một cái, Băng Nhi linh hoạt bay lên vách tường, thành thạo đáp xuống lẫn vào trong đám họa sư, giả bộ giốn như đã sớm vào.
Giờ phút này, nhã gian trên tầng cao nhất của Xuân Phong Lâu, một hắc y nam tử chấp hai tay sau lưng đứng trước cửa sổ, bộ dáng vân đạm phong khinh. Vẻ mặt khí độ khí phái, cùng cả vườn kiều diễm xuân sắc không hợp nhau.
Ánh mắt tao nhã của hắn thủy chung chưa từng rời khỏi Băng Nhi, từ khi nàng vừa xuất hiện liền bắt đầu chú ý. Nhìn bộ dáng nàng mặc nam trang anh tuấn xinh đẹp, con ngươi không khỏi nhe lại, ánh mắt sâu thẩm không thấy đáy.
Không ngờ họa sư kia lại là nàng. Nàng thế mà dám gạt hắn xuất nhập nơi ăn chơi ong bướm này.
Nếu không phải khoảng cách quá xa, hắn thật muốn gõ một cái trên cái trán trơn bóng như ngọc của nàng.
Thậm chí, hắn còn muốn hung hăng đánh mông nàng mấy cái. Lần này không phải dùng cái gì khác, trực tiếp dùng tay.
Xa xa nhìn lại, vài nữ nhân da thịt trắng tuyết mỹ lệ xuất trần đang đứng ở giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-su-muoi-xinh-dep/1199681/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.