Hoàng hôn thật đẹp, ta và Hoàng thượng bước đi trên con đường cung điện quen thuộc, cái lò sưởi trong tay phát ra hơi ấm nhẹ nhàng và kéo dài, ta cúi đầu không nói gì.
Nhưng Hoàng thượng lại lên tiếng trước: "Y Y, cuối năm sắp tới rồi, ngươi có kế hoạch gì không?"
Ta gật đầu nói: "Mọi năm ở Bắc Mạc, không có ai quen biết, nhưng năm nay khác rồi, ta có rất nhiều quà muốn tặng!"
Ta kể từng người một cho Hoàng thượng: "Các vị đại nhân trong Minh Tế Thư Quán, sư phụ, Lưu tiên sinh, rồi cả Thanh Mai và Thanh Xuyến, ta đều muốn chuẩn bị quà cho họ."
Hoàng thượng liếc nhìn ta: "Vậy còn ta?"
Hắn có vẻ hơi hơi ủy khuất.
Ta không nhịn được cười: "Đương nhiên không thể thiếu quà cho Bệ hạ rồi! Nhưng... ta cảm thấy hình như ngài không thiếu thứ gì, nên chưa nghĩ ra phải tặng gì."
Hoàng thượng khẽ cười nói: "Y Y, chỉ cần là quà ngươi tặng, ta đều thích."
"Nhưng này," chúng ta chậm rãi đi về phía trước, hắn lại nói tiếp, "Quà tặng cho Lưu hầu gia thì thôi khỏi, ông ấy không đón Tết đâu."
26
“Vì sao vậy?” Ta cảm thấy vô cùng bối rối.
Tiêu Dư An cúi đầu, từ từ kể: “Bởi vì ngày trước Tết, chính là ngày mà Bá Viễn Hầu và phu nhân của ông chia ly. Từ đó về sau, Lưu Hầu gia không còn ăn Tết nữa.”
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-su-gia-tren-sa-mac/3745334/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.