TẦN DIỆP - CƯNG CHIỀU ANH NHẤT!!!
Ông Ninh như vớ được cọng cỏ cứu mạng, hốt hốt hoảng hoảng:
- Đúng!! Đúng đó mẹ...
- Tiểu Vy là độc nhất , nhà họ Ninh chỉ nhận nó !! Sau này con nó sinh ra cũng sẽ cho theo họ Ninh!!! Anh có ý kiến??
Ông Ninh câm nín, bà nội Ninh trừng 1 câu:
- Viết cho tôi!!!
Ông Ninh còn cách nào, ông cũng không thể làm tên bất hiếu tữ bứt tức chết mẹ mình. Lầm lũi đi lập ra 1 bản di chúc, cứ tưỡng như vậy là xong. Trấn an bà nội Ninh trước, rồi bỏ sau cũng được , di chúc không công chứng thì không có tác dụng. Ai ngờ, là ông ta quá ngây thơ:
- Tiểu Vy , con gọi luật sư Hà cho bà nội!!!
Bà nội lập tức thu hồi vẻ mặt khổ sỡ khóc lóc lúc nảy, trở mặt siêu nhanh.
Ông Ninh điếng cả nguời. Trừng Ninh Tư Vy.
- Anh nhìn cái gì? Gọi cho bà nội!
Bà nội nói với cô. Rồi lại quay sang ông Ninh:
- Tôi sinh ra anh!! Anh cho là tôi không biết anh nghĩ gì à?? Ngây thơ !!!
Diểm Doanh gấp đến muốn khóc, bà ta cũng chỉ lớn hơn Ninh Tư Vy không tới 10 tuổi. Lại đẹp như vậy, phãi nhịn đi phục vụ 1 ông già như ông Ninh chẳng qua cũng là vì tài sản Ninh gia.
Bây giờ phát sinh ra 1 màn như vậy. Di chúc nói lập , liền lập. Bảo cô ta làm sao ???
Ninh Tư Vy nhìn sắc mặt vô cùng đặt sác của ông Ninh và Diểm Doanh mà vui lòng hã dạ. Cô đi gọi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421900/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.