Ngôn Hạ trở về căn hộ của mình , vừa bước ra khõi thang máy cô đã thấy Tần Diệp đứng dựa cữa đợi cô. Tần Diệp vừa nhìn thấy cô đã lo lắng chạy đến. Xoay người cô kiểm tra 1 vòng.
- Em có sao không? Có bị thương không?
Ngôn Hạ nhìn thấy anh có chút kinh ngạc.
- Sao anh ở đây? Làm việc xong rồi?
- Em bị Giang tổng mang đi, anh không yên tâm nên .... Tần Diệp hơi luống cuống xoắn xuýt giải thích với cô.
- Em không sao !!! Anh về nghĩ ngơi đi . Em mệt , muốn ngủ 1 chút!
Ngôn Hạ khẽ cười nhìn Tần Diệp,nhưng trong ánh mắt cô như có 1 tầng mây mù che phủ.
Tần Diệp nhìn phản ứng của cô thì có chút bất an. Anh nhìn cô xoay lưng mở cữa mà lòng như lữa đốt.
- Em.. em còn thích Giang tổng không? Thanh âm Tần Diệp hơi run rẩy.
Động tác ấn mật khẩu của Ngôn Hạ bị khựng lại. Ngón tay trõ cô đặt trên mặt số hộp khóa từ khẽ cong lại tạo thành 1 vệt cào nhõ. Cô im lặng, Tần Diệp cũng dường như nín thở đợi câu trả lời của cô, anh có chút sợ cô sẽ trả lời là có. Bầu không khí hơi gượng gạo, nhưng chỉ vài giây Ngôn Hạ lại trấn định trả lời:
- Sẽ không!!!!
Tần Diệp nhìn cô vào nhà , thẫn thờ 1 chút mới dời bước về nhà anh.
Ngôn Hạ vào nhà buông người xuống ghế sofa. Vì tạo hình hồ ly mà cô phãi đi chân trần từ lúc trưa đến giờ. Chân vừa đau vừa bẩn.
Đầu óc cô lúc này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421858/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.