- Em... nói anh cũng không tin!!! Em tự nhiên thành bà chủ tiệm bánh ngọt rồi đây!!!
Nhưng Tần Diệp đã không nghe được câu nói này của cô. Anh dựa mặt vào hõm cổ của Ngôn Hạ, thỡ đều đều ngủ mất.
Ngôn Hạ cúi đầu nhìn anh, khuôn mạt trắng nõn đẹp đẽ ,vài lọn tóc mái soăn soăn lòa xòa che đi đôi mắt. Nhìn ngoan ngoãn đáng yêu đến kì lạ. Ngôn Hạ thỡ hắc ra 1 hơi , kéo dài khoảng cách với anh rồi đứng lên dìu người vào phòng ngủ.
Ngôn Hạ giúp Tần Diệp cởi giày rồi nhét người vào trong chăn, cô đứng lên nhìn anh hồi lâu mới quay lưng ra khõi phòng.
Ngôn Hạ ngồi lại trên ghế sofa. Thẩn thờ . Cô không biết rốt cuộc mình bị làm sao. Thật sự cô hoang mang.
Cô còn tình cảm với Giang Ngôn không?
Cô có thích Tần Diệp không?
Ngay lúc này, thật sự Ngôn Hạ cũng rối bời không hiểu nổi mình!
----
Buổi sáng.
Ngôn Hạ bị tiếng chuông cữa đánh thức, đêm qua thẩn thờ đến gần 3h sáng cô mới ngủ được. Sáng sớm đã bị làm ồn ào như thế, cô làm sao mà ngủ được nữa, Ngôn Hạ tức giận ngồi dậy khõi ghế sofa đi ra mở cữa.
Người đứng trước cữa cười với cô 1 tiếng, rồi lách mình đi vào nhà.
Ngôn Hạ nhìn nụ cười của anh mà nổi điên rất muốn đạp cho anh một cước.
- Sao anh biết tôi ở đây? Có chuyện gì???
Ngôn Hạ hậm hực đóng cữa lại, đi qua bên gian bếp bên cạnh, mở cửa tủ lạnh lấy 1 chai nước khoáng uống ừng ực ừng ực. Vừa uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421853/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.