Chàng trai hát xong 2 bài thì đi xuống khõi sấn khấu, hắn để cây đàn guitar dựa vào quầy bar. Lẳng lặng ngồi xuống cách Ngôn Hạ 2 chiếc ghế cao. Chàng chai gọi 1 tách Espresso. Hắn Lẳng lặng ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn cô. Mùi cafe thơm nức chậm rãi bao trùm không gian xung quanh 2 người.
Hắn nhìn cô chằm chằm.
Cô cũng nhìn hắn chằm chằm.
Ánh mắt hai người chạm nhau trong không gian chợt có chút yêu mị.
Chàng trai cười.
Nụ cười của hắn rất đẹp, đôi mắt cũng long lanh sáng rực.
Ngôn Hạ mặt lạnh lùng nhìn hắn thăm dò.
Chàng trai lại cúi đầu, cười.
- Cậu không nhận ra tôi thật sao??? Chúng ta... học cùng lớp nghệ thuật đấy!!!
Trong đôi mắt chàng trai như có làn sương mỏng long lanh thật đẹp . Khi Ngôn Hạ nhìn vào mắt hắn ý nghĩ đó thoáng vụt qua trong đầu.
Cô hơi kinh ngạc:
- Thật sao??? Sao tôi không nhìn thấy cậu trong trường?
- Có lẽ tôi không đủ thu hút để cậu nhìn thấy tôi!
Chàng trai cười, nụ cười mong manh khiến người ta thoáng thấy mang mang trong đó vẽ ủy khuất.
Câu nói của hắn làm cô hơi gượng gạo, chàng trai tiếp tục ngẩng đầu nhìn về phía sân khấu đang có 1 ca sĩ khác đang hát. Ánh mắt hắn như xa xăm , như ẩn chứa kiềm nén . Ngôn Hạ cảm giác như cô nhìn thấy sự cô đơn giấu sâu trong con người của hắn.
Sự cô đơn của con người đôi khi khó mà diễn tả bằng lời.
Hai người ngồi nơi quầy bar . Người uống rượu, người uống cafe. Yên lặng thật lâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421833/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.