Giang Ngôn thất hồn lạc phách, lảo đảo về nhà. Tay anh chạm lên hộp khóa từ ngoài cữa. Vô thức bấm ngày sinh nhật cô, cữa mở ra, bên trong nhà yên tĩnh đến đáng sợ , yên tĩnh đến mức anh có thể nghe thấy tiếng trái tim anh đang đập mạnh, không theo bất kì quy luật nào.
Giang Ngôn đưa tay dụi dụi mắt, đem nước mắt chẳng biết chảy xuống từ lúc nào lau đi, kí ức không nhịn được mãnh liệt ùa về như sóng biển.
Mỗi một nơi đi qua Giang Ngôn dường như đều có thể nhìn thấy bóng dáng cô cười đùa, chọc ghẹo anh. Anh cảm thấy trái tim giống như bị người hung hăng đâm một cái. Từng câu , từng chữ cô từng nói...
[[ - Tớ nói chúng ta thật sự là thiên duyên trời định đó cậu tin không? Tên 2 chúng ta đều có chữ NGÔN.
- Sau này cậu gọi tớ là Ngôn Ngôn , còn tớ gọi cậu là Tiểu Ngôn. Nhé !!!
- Oa, Tiểu Ngôn , tớ nhớ cậu muốn chết!!! Sao cậu biết tớ đag nhớ cậu mà xuất hiện vậy!!!
- Tớ sẽ lưu cậu là " Tiểu Ngôn Bảo Bối" , coi như hòa . Tình cảm biết mấy!!
- Tiểu Ngôn à, cậu cười lên đẹp lắm, tiêu rồi, tớ càng thích cậu hơn rồi!!!
- Tiểu Ngôn à, tớ thích cậu!!!
- Tiểu Ngôn à, tớ cũng đã nói tớ thích cậu rồi, cậu cứ vậy mà đi là không đc nha?
- Cục cưng Tiểu Ngôn à, tớ nhớ cậu quá đi!!!
- Em nói em ngủ ở đâu thì chính là ở đó! Nghe chưa?
- Em chỉ hôn chút, em chưa làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421831/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.