Trên trán Tuyết Y tản ra một tầng mồ hôi lạnh, cô ta hoảng loạn cắn cắn môi , khuôn mặt đã mất đi huyết sắc, hốc mắt đỏ hồng tràn nước mắt.
- Không nói lời nào chính là ngầm thừa nhận!!! Ngôn Hạ lạnh nhạt.
- Tôi không có!!! Tuyết Y căn bản giật mình thốt ra, âm điệu có chút cất cao, giống như đã mất đi bộ dáng tiểu bạch liên hoa kia.
- Tôi ... Tôi không có, vừa rồi chỉ là tôi chưa kịp phản ứng thôi!!! Cô ta bước lùi vài bước, nói muốn giải quyết trong hòa bình rồi cuối cùng định xoay lưng bỏ chạy.
- Đứng lại!!! Gịong Ngôn Hạ lại lần nữa mang theo khí thế áp bức. - Vấn đề của cô thì xong rồi, nhưng vấn đề của tôi thì chưa!!!
Ngôn Hạ bước đến trước mặt Tuyết Y, ánh mắt liếc nhìn cô ta như thể mang theo ngàn dao chém xuống. Khóe môi cô khẽ nhếch.
Chát ..
1 tiếng tát tay vang lên khiến cả giảng đường đang xôn xao đột nhiên tĩnh lặng. Tuyết Y sững sờ ôm mặt nhìn cô, khuôn mặt giả vờ yếu đuối nhu nhượt giờ phút này bất ngờ không thấy đâu nữa. Cô ta hung hăng trừng cô.
- Cô...
- Tôi?? Ngôn Hạ âm trầm lãnh đạm ép tới, - Tôi thế nào? Tôi không nhàm chán như cô!! Nếu tôi muốn đối phó cô, tôi sẽ quan minh chính đại chỉnh chết cô! Chứ không phãi lén lúc sau lưng làm trò quỷ! Cô có thể giả vờ yếu đuối để bôi đen tôi! Tôi lại không thể sau khi chứng minh trong sạch , đòi lại chút công bằng cho mình à?
Tuyết Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421822/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.