Ánh mắt Giang Ngôn , rơi vào cổ tay có chiếc vòng của Tạ Ân,động tác chợt khựng lại,anh khẽ chau mày, anh biết cô cũng có 1 chiếc giống như vậy. Chỉ khác là của cô màu đỏ. Còn cái Tạ Ân đang đeo màu đen.
Tạ Ân phát hiện ra ánh mắt anh,cậu thu bàn tay lại, khóe môi hơi cong 1 cười tà.
Tạ Ân đã quyết định từ bõ tình yêu với cô để giữ lại tình bạn thanh mai trúc mã, nhưng, cứ phãi chọc tức anh 1 chút mới hã dạ.
Tạ Ân ghé bên tai Ngôn Hạ nói nhõ:
- Tôi gắp đồ ăn cho cậu, cậu phãi ăn đó!
- Hã? Cô ngớ người.
Tạ Ân ngồi thẳng người, dùng bộ dáng đẹp đẽ xuất thần , ung dung gắp thức ăn cho vào chén của Ngôn Hạ.
- Ăn đi, nhìn tôi làm gì? Cậu ta cười xảo quyệt.
Giang Ngôn bất ngờ nghiêng đầu nhìn cô và Tạ Ân. Anh dùng giọng điệu vừa nhẹ nhàng lại ngọt ngào nói với cô nhưng ánh mắt lại nhìn Tạ Ân:
- Anh lột tôm cho em!
- Cá này rất ngon, thữ đi! Tạ Ân lên tiếng, gắp 1 miếng cá nhỏ vào chén cô, ánh mắt quỷ dị.
- Ăn thữ thịt nguội đi!
Cả Tạ Ân cùng Giang Ngôn điên cuồng gắp thức ăn vào chén cho Ngôn Hạ, rất nhanh một tòa núi nhỏ thức ăn đã được chất trước mặt cô,
Ngôn Hạ khóe môi co giật, không thể tin được cậu bạn thân của cô và chàng nguời yêu của cô lại có thể ấu trĩ như vậy.
Đám người cùng bàn nhìn ba người, biểu cảm vô cùng phong phú. Tiêu Viển nãy giờ nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421801/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.