Sóng yên biển lặng vài ngày , thì có người lại mượn quạt ba tiêu ý đồ muốn thổi phong ba.
Sáng sớm , Ngôn Hạ vừa đến cổng trường thì có người từ sau lưng chộp lấy vai cô, tay khá dùng lực, cô bị giật xoay người lại thì cau mày nhìn người đó.
Phía xa, 1 chiếc xe hơi màu đen đổ lại dưới bóng cây trước cổng trường cô, Người đàn ông trong xe nhìn về cổng trường chằm chằm. Trong lòng lại cảm thấy hơi chột dạ bất an,
- Trường này không phãi trường con bé đó học hay sao? Sẽ không phãi là tiểu tổ tông đó chứ ?
Phạm Quang không yên tâm lắm về đám tay
chân của mình, anh ta mở cữa xe , bước xuống đi về phía cổng trường. Đang thong dong bước đi, Nhưng mới được vài bước anh ta đã hốt hoảng chạy như bay đến khi thấy cánh tay tên kia đặt lên vai cô.
- Shittt, vậy mà lại đúng thật à?
Anh ta cau mày:
- Dừng tay!
Phạm Quang bước đến , gằn gịong làm tên kia cũng giật mình:
- Phạm Quang?
Cô ngước lên , thấy anh ta thì thoáng ngạc nhiên.
- Ngôn tiểu thư, lâu rồi không gặp!
Phạm Quang cười cười , vẩy tay ra hiệu cho đám đàn em giải tán.
- Sao anh ở đây?
Ngôn Hạ nhìn anh ta ánh mắt đề phòng .
- Tôi... tôi là .. là đi ngang qua! Đúng , là vô tình đi ngang qua! Nên ghé đến thăm cô!
Phạm Quang ấp úng, nét mặt anh ta căng thẳng.
Cô nhìn anh ta , từ đề phòng chuyển thành ngờ vực:
- Tôi và anh thân lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421784/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.