Giang Ngôn mất bình tỉnh mặt ửng đỏ , đứng bật dậy đi nhanh xuống lầu.
Ngôn Hạ nhìn theo bộ dáng anh thì không nhịn được cười, tinh ranh nghĩ thầm:
- Tôi còn không xử được cậu sao?
Vú Cẩm bưng cháo, sữa đậu và mấy món nữa ra bàn trà , xong vừa tháo tạp dề vừa nhìn 2 người cười tươi:
- 2 đứa ăn đi cho nóng !
- Dạ vâng...
Anh nhẹ nhàng.
- Vú Cẩm nấu đồ ăn siêu ngon , cậu có phúc khí lắm mới được thưởng thức đó nha!
Ngôn Hạ cười tươi đón lấy chén cháo từ tay vú Cẩm .
- Con bé này chỉ biết nịnh nọt là giỏi thôi!!!
Vú cười hiền.
Giang Ngôn ăn 1 chút cháo rồi mỉm cười gật gù:
- Cậu ấy nói không sai đâu ạ, rất ngon!!!
- Ngon thì ăn nhiều vào. Ngon thì ăn nhiều vào !!!
Vú cười tươi đưa thêm thức ăn cho Giang Ngôn.
- Con là bạn học của Hạ Hạ sao?
- Dạ , vâng ạ...
- Trước giờ vú chưa gặp con , ngoài đám Tiểu Tạ , Tiểu Cẩm và Tiểu Hoa con là đứa hiếm hoi đến nhà đó....
Vú Cẩm cười nói.
- Con vừa quen cậu ấy chưa lâu, cậu ấy biết con bị thương nên đến "quan-tâm"...
Ngôn Hạ nhấn mạnh 2 chữ quan tâm đầy thâm ý.
Anh ho khan , ngượng ngùng quay đầu đi hướng khác.
Vú Cẩm như hiểu ra chuyện gì thì mỉm cười lắc đầu:
- Sau này con cứ thường xuyên đến đây chơi! Vú lên tiếng, ba mẹ Hạ Hạ đều ở nước ngoài ,1 đứa nhỏ phãi sống xa ba mẹ như vậy khó tránh có chút tủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421760/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.