Sở dĩ ông già vừa trông thấy Thần Thâu đã nhận ngay ra được, là vì tay của y có sáu ngón. Thần Thâu liền trợn ngược đôi mắt lên lạnh lùng hỏi lại:
- Lão trượng có trông thấy tại hạ lấy trộm Bách Độc Hoàn của lão trượng hay chỉ là phỏng đoán?
Ông già tức giận quát:
- Cái trò của ngươi, năm mươi năm về trước lão phu đã biết rồi. Nếu ngày hôm nay người không trả lại Bách Độc Hoàn cho lão phu thì đừng có trách sao lão phu trở mặt đấy!
Thần Thâu trợn tròn đôi ngươi, ngẫm nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra được ông già này là ai.
Nho sinh đã nhận ra ông già này không phải người ác độc, liền quay đầu lại nhìn Thần Thâu rồi ha hả cười nói:
- Lão trượng khỏi nóng lòng vì bực tức như thế, hãy cho phép anh em tại hạ được chuyện trò để nhớ lại những tình cũ nghĩa xưa với lão trượng trước, rồi sẽ trả lại Bách Độc Hoàn cho lão trượng.
Mục đích của Nho sinh là muốn dò hỏi lai lịch và xuất thân của ông già này để tìm cách đối phó.
Ông già trợn mắt lên nhìn Thần Thâu hỏi:
- Có thật ngươi không nhận ra lão phu hay không?
Thần Thâu trợn tròn mắt lên đáp:
- Mỗ thế nào cũng phải nhận ra con người đầy độc mà không ai dám lại gần này.
- Chẳng lẽ lão phu gầy đến nỗi đã thay đổi hẳn cả nguyên hình của mình sao?
- Xem cốt cách của lão thì không có cái gì đặc biệt đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sat-tinh/2158935/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.