Minue hít sâu một hơi nhìn khung cảnh trước mắt, đây là Naratis - Lepolis cằn cỗi hoang tàn trong trí nhớ của toàn dân Ai Cập sao, thật không thể tin được. Thực ra hắn đã thức trắng mấy ngày, một đường cưỡi ngựa từ hoàng cung Hạ Ai Cập chạy tới đây, mục đích quan trọng là tìm bằng được nữ hoàng Asisu, hắn không thể đợi đến khi nữ hoàng quay về cung, đến lúc ấy chỉ sợ tất cả đã quá muộn, chỉ không nghĩ tới lần này đến Naratis -Lepolis lại có thể thấy được chốn thiên đường.
Có lẽ do Minue đang chăm chú quan sát con đường phía trước nên không nhận có hai người ẩn mình bên trong dân chúng, cố ý che dấu chính mình, lặng lẽ dõi theo nhất cử nhất động của hắn. Minue mơ hồ cũng cảm giác kỳ quái, nhận thấy có luồng ánh mắt lạnh lẽo nhìn mình, không nhịn được theo bản năng nhìn xung quanh nhưng ngoài dân chúng bình thường thì căn bản không thấy bất kỳ ai có hành động khả nghi, tuy vậy trong lòng hắn vẫn có chút dự cảm bất an,...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Chủ nhân, kẻ ngài chờ đã đến.""
Hai nam tử mặc trang phục thuần đen kỳ quái, cung kính cúi người với thiếu nữ trước mặt, nàng nửa nằm nửa ngồi trên thành cửa sổ, tà áo lục sắc mềm mỏng rũ xuống che đi đôi chân thon dài, tay ngọc thản nhiên cầm chùm nho xanh mướt, chầm chậm ngắt từng trái cho vào miệng nhỏ, nhìn bề ngoài có vẻ như bất cần nhưng thực tế trong lòng lại ngàn xoay vạn chuyển.
"Chỉ mình hắn?"" Thiếu nữ khẽ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sat-thu-cua-anh-dung-lam-loan/2267928/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.