Thượng Ai Cập
... Loảng Xoảng... Âm thanh tách trà vỡ vụng, nước văng tung tóe trên mặt đất. Không khí trong phòng âm trầm quỷ dị, Rakefi tức giận đứng bên cửa sổ, bàn tay siết chặt đến mức trắng bệch, hầu như có thể thấy rõ gân xanh và mạch máu.
“Cái ngươi vừa nói kế hoạch thất bại, toàn bộ người của ta đều chết, còn ả Asisu thì được người cứu đi sao?”
“Hoàng thân, mọi chuyện... đúng là vậy.”
“Các ngươi là một lũ ăn hại! Có một ả đàn bà cũng không giết được. Nếu như vậy ta còn tốn công nuôi các ngươi làm gì!” Thời điểm Rakefi thốt lên mấy lời đó, cũng chính là lúc tên lính vừa trả lời lãnh trọn một nhát kiếm vào tim, mất mạng trong vòng ba giây, thân thể tên lính xui xẻo ấy nặng nề ngã ra đất, co giật vài cái rồi xụi lơ.
Rakefi nhìn cũng không nhìn, trực tiếp thu kiếm về, nhàn nhã lau đi vết máu dính trên thân kiếm. Dung mạo cùng cử chỉ của Rakefi vẫn như thường, bất phàm tao nhã tựa thần tiên, nhưng giờ phút này trong mắt của những binh lính còn lại, Rakefi không khác gì tử thần áo đen, khoác lên mình vẻ ngoài đẹp đẽ đi giết người.
“Khẩn cầu hoàng thân tha mạng, cho chúng thuộc hạ một cơ hội nữa, lần sau chúng thần sẽ không sơ suất!” Nhóm binh lính mặt mày xám xanh, quỳ rạp trên đất, hướng Rakefi xin chút khoan hồng. Họ tuy một thân võ giả nhưng lại sợ hãi sự tàn nhẫn của Rakefi, trong mắt Rakefi mạng của họ chỉ như cỏ rác, huống hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sat-thu-cua-anh-dung-lam-loan/2267907/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.