Zuto khẽ thở dài, nàng ngồi trên ngựa dưới ánh nắng gắt gao. Nàng thật sự là muốn khóc a. Sa mạc là như thế sao, sao mà cứ như cái lò thiêu thế hả?
Khoác trên người tấm áo choàng dày cộm thế kia, cơ mà nó vẫn có cảm giác là làn da nàng sắp cháy nga.
Nàng lắc đầu, ngắm lại cảnh vật xung quanh. Phía trước có một ốc đảo khá lớn a. Nàng nhảy vụt xuống ngựa, chạy thẳng vào trong. Trên ốc đảo có những cây tùng, cổ thụ cao to, nhưng đa số thì vẫn là những hàng cọ gai. Tuy là nằm giữa sa mạc, nhưng ở đây lại mát thật a. Những lá cọ xen vào nhau, che đi ánh nắng. Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, có thể nghe tiếng gió rít qua. Nơi này... có lẽ núi rừng Liban.
"Hoàng tử! Thần đã bắt được cô gái sông Nil!"
Đi được một lúc, Zuto nhìn thấy Carol và một đoàn người, trông trang phục thì có lẽ là binh lính Hitaito. Nàng vội vàng núp vào một gốc cây cổ thụ to lớn, lén lút mà nghe ngóng tình hình.
"Anh muốn gì? Anh bắt Ruka đi đâu rồi! Tôi xin anh đừng làm hại Ruka!" Carol mắt ngấn lệ
"Carol, cô đừng lo, ta đã thả hắn đi rồi!" Một nam nhân với gương mặt thập phần tuấn mĩ ấn Carol ngồi xuống. Anh có đôi mắt màu nâu trà cực sắc bén, mái tóc bạch nguyệt dài nhẹ phất phơ. Khỏi phải nói cũng biết người này là ai nga. Hắn ta là Izumin, là kẻ mà lần trước đụng độ với nàng ở Thượng Ai Cập và cũng là hoàng tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sat-thu-cua-anh-dung-lam-loan/2267861/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.