Vu Kha Minh không yên tâm để Tuyết Lị tự mình đi tìm Phương Tú Nhất.
“Con tìm được đường không? Vẫn là để bố đưa con đi đi. Bố gọi điện thoại trước cho cậu ấy, chắc bây giờ cậu ấy đang ở nhà.” Con gái mới tới Nhạn Thành mấy ngày mà thôi, khu Đông khu Bắc cũng không biết rõ, càng không nói đến chuyện một mình đi tìm người.
Vu Hằng cũng giúp đỡ khuyên: “Chị, chị để bố đưa đi đi. Lái xe rất nhanh, em cũng đi cùng chị luôn nhé! Em nói với mẹ một tiếng là được.” Cậu tuy tuổi còn nhỏ, nhưng còn nhớ rõ Minh Mỹ, nhớ rõ cậu có một người chị cả xinh đẹp lại lạnh lùng.
Vu Tuyết Lị từ chối.
Cha Vu kinh doanh phát triển lớn, sau đó cưới vợ cũng là một thương nhân nữ cường, hai vợ chồng cùng nhau phấn đấu, thời gian ở cùng con trai cũng không quá nhiều. Vu Tuyết Lị không muốn quấy rầy khoảng thời gian đoàn tụ hiếm có của nhà bọn họ.
“Cũng không phải chuyện gì to tát, không cần mọi người đi cùng. Không tìm được đường thì con sẽ không biết hỏi đường sao, còn sợ con bị lạc?” Lại nói, thời tiết rất tốt, thích hợp đi dạo.
Thấy Tuyết Lị kiên trì, Vu Kha Minh cũng không ép buộc, nói cho cô địa chỉ, lại để Vu Tuyết Lị không phải mệt mỏi, sau đó gọi taxi cho cô.
Vu Tuyết Lị ngoan ngoãn gật đầu, làm một lớn một nhỏ yên tâm, tiễn cô ra cửa.
Không miễn cưỡng thân thể mình, lúc cô cảm thấy có chút khó thở, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ruou-ngot/2901337/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.