Quần áo zombie mặc trên người dính đầy máu, có bộ còn nguyên vẹn như lúc ban đầu, có bộ đã nát bươm.
Bọn nó há hốc mồm, ánh mắt xám trắng không hề nhúc nhích nhìn chằm chằm mấy người trước mắt.
"Grào!"
Sau khi biến thành zombie, bọn nó chỉ có thể suy nghĩ đơn giản nhất.
Con zombie nữ mặc quần áo của nhân viên làm móng lảo đảo đi về phía mấy người Bạch Ngọc Câu.
Cô biết, nếu như cô không thể chạy nhanh một chút thì đợi một lúc nữa đám zombie này ngay cả cái mông cũng không để lại cho cô.
Phan Niên nhìn thấy zombie tới thì nhướng mày, hét lớn với Bạch Ngọc Câu: "Mau lên xe!"
Nhưng Úc Hàng ở một bên lại ngăn anh ấy lại: "Cậu không muốn xem thử cô ấy giết zombie kiểu gì sao?"
Anh ấy vừa dứt lời, trong tay Bạch Ngọc Câu bỗng xuất hiện một cái lưỡi hái, phía trên đã không còn vết máu bẩn thỉu như còn mới.
Hệ thống Mỹ Thực: "Kí chủ cố lên! Giữ con thợ làm móng lại, mấy con khác thì giết sạch đi!"
Hệ thống Tu Tiên: "..."
Bạch Ngọc Câu hơi cong khóe môi, sau đó ngay lúc một con zombie sắp bắt được cô, cô bỗng nhảy lên không trung.
Lưỡi hái vụt qua, đầu của một con zombie rơi xuống đất.
"Xoẹt xoẹt xoẹt!"
Mấy người Úc Hàng chỉ thấy Bạch Ngọc Câu như bật hack, lũ zombie này hoàn toàn không thể chạm tới vạt áo của cô.
Chẳng mấy chốc, ngoại trừ con zombie nhân viên của tiệm làm móng kia thì tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-ky-chu-lai-khong-binh-thuong-/3546425/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.