Màn đêm buông xuống, zombie trên đường càng thêm càn rỡ, bọn nó không ngừng gào thét, cánh tay xám xanh liều mạng đấm vào cửa chống trộm dưới lầu.
"Rầm! Rầm! Rầm!"
Đây là có zombie đập cửa nhà Bạch Ngọc Câu.
Bạch Ngọc Câu mở cửa, sau đó lưu loát dùng lưỡi hái chặt đầu zombie.
Cô nhìn một đống thi thể ngoài cửa, mùi hôi thối khiến cô phải khẽ nhíu mày: "Thật là bất lịch sự, quấy rầy giấc ngủ của người ta."
Đối với thân thủ của cô, ba hệ thống đã chết lặng.
Hệ thống Thánh Mẫu: "Đây là tên thứ mấy trong hôm nay rồi?"
Hệ thống Mỹ Thực: "Thứ sáu, ký chủ thật lợi hại!"
Hệ thống Tu Tiên: "..."
Hôm nay bọn nó thảo luận cả ngày trời, từ ký chủ vốn mở cửa tìm đường chết, biến thành zombie đến cửa tìm đường chết.
Sau khi bọn nó thảo luận, bọn nó cho rằng có lẽ trong đầu ký chủ có quá nhiều hệ thống, cho nên dẫn đến dữ liệu về ký chủ mà bọn nó tra được bị sai lệch.
Hoặc là do ý thức của ký chủ đã bị ăn mất.
Biến dị.
Bạch Ngọc Câu đóng sầm cửa lại, cánh cửa phát ra một tiếng "rầm", bầy zombie ở ngoài hành lang nghe được tiếng động này, cũng đáp lại.
"Grào!"
Phần lớn những con zombie này là người dân vốn sống ở trong tòa nhà này, đoán chừng có người bị zombie cào trúng chạy về nhà, còn nhân tiện khóa cửa chống trộm ở dưới lầu lại.
Chuyện này cũng khiến người ở trong tòa nhà rơi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-ky-chu-lai-khong-binh-thuong-/3546423/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.