" Tâm..tao lạnh "
Trường Nam ôm thân thể lạnh cóng, ngồi bó gối run mình trong thùng nước tắm đã nguội lạnh. Cậu run rẩy gọi tên người đang mải mê gội đầu cho mình: " Lạnh..Tâm, Tâm ".
Cậu nghĩ nếu ngâm thêm vài phút nữa cậu sẽ chết cóng mất. Cậu lạnh đến nỗi răng trên răng dưới va lách cách vào nhau. Nhưng người đằng sau như bị ai bịt tai che mắt không nghe không thấy gì cả.
Trường Nam không thể kiên nhẫn thêm cậu quay đầu, nhón người vươn tay cốc đầu y một cái bốp. Cậu như trút hết phẫn nộ qua cái đánh đó vậy.
Tâm liền đưa tay ôm đầu theo phản xạ tự nhiên, y ngơ ngác nhìn cậu như muốn hỏi tại sao cậu lại đánh mình.
Cậu nhìn y với vẻ giận dỗi: " Đang tắm cho tao mà hồn vía ở đâu vậy hả?Nãy giờ mày quào đầu tao được cả tiếng đồng hồ rồi đó. Lạnh muốn chết.."
Tâm nhận ra sai lầm của mình cuống cuồng xả nước dội sạch sẽ xà bông trên đầu cậu. Lẹ tay vớ cái khăn tắm trên bàn quấn cậu lại như em bé. Y mang cậu ra ngoài vội vàng lau người cho cậu.
Y lo lắng vội mặc quần áo vào cho cậu. Xong rồi cầm khăn thì xoa xoa làn tóc ướt nhem, biết bản thân làm sai tự giác nhận lỗi: " Xin lỗi cậu..con có hơi lơ đãng chút ".
" Sau này đừng tắm cho tao nữa, tao lớn rồi tự tắm được "
Cậu khó chịu giật lấy khăn từ tay Tâm tự lau khô tóc cho mình.
Tâm vuốt lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-dai-phan-dien-bi-nam-chu-giam-cam/3544663/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.