Trường Nam bối rối hết liếc mắt sang trái lại qua phải, ngó nghiêng ngó dọc nhưng không thể nào nghĩ ra điều gì thích hợp để thương lượng. Với tình huống bây giờ, cậu không còn đủ tư cách để nói chuyện ngang hàng với y, thậm chí phải cuối đầu cầu xin y buông tha. Dẫu biết trước cái kết cuối cùng dành cho mình nhưng cũng thể làm gì khác hơn mong y rủ lòng thương xót.
Trường Nam vì thất thế mà chưa dám làm hành động gì kháng cự với y. Nhưng cũng đừng để cậu ra tay, nếu cậu ra tay được nhất định đánh tên nam chính này ra bã ra hồn. Trong mười mấy năm thanh xuân của cậu chưa tên đàn ông nào lại khát khao sàm sỡ cậu nhiều như thế này, huống hồ người làm điều đó là một tên nam chính trí dũng song toàn được cái bất hạnh.
Nhìn thấy ở cậu có nhiều điều muốn nói, Quang Thành dừng lại hành động: " Muốn nói cái gì? ". Quang Thành u ám nhìn cậu, một ánh mắt tối tăm như màn đêm bao lấy toàn bộ cơ thể cậu khiến cậu cứng đờ.
Trường Nam ngỡ như cái ánh mắt tăm tối đó đang muốn nuốt chửng cậu nếu cậu lỡ mồm lỡ miệng. Cậu mím môi định gật đầu nhưng lại lắc đầu. Cậu thật sự phải cẩn thận với tên nam chính này, bây giờ hắn không còn đơn giản như ngày xưa nữa.
Quang Thành lãnh đạm hỏi: " Không muốn nói? ". Trường Nam mím môi im lặng, Quang Thành hít vào một hơi nhẹ: " Được, tiếp tục ". Tay y chạm vào hông cậu, cậu run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-dai-phan-dien-bi-nam-chu-giam-cam/3319945/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.