Đằng sau dãy trọ, Khải Vinh đứng trầm ngâm nhìn đống tro tàn trong thau nhôm. Trong tay cầm tờ giấy bị nhào nát. Anh cứ đứng đó nhìn vào hai thứ đó suy nghĩ hồi lâu.
" Vì sao Nam nó làm vậy nhỉ? "
Khải Vinh trầm ngâm một rồi hất hết tro tàn trong thau sau đó đem thau nhôm về.
Về phòng trọ Vinh để cái thau sang một góc bên cửa giọng trách móc bảo: " Sao mày đốt rác mà không đem thau về? Lỡ ai lấy mất rồi sao? ".
Trường Nam nghe muốn giật mình, miệng cười cười: " Vậy hả? Tao quên ".
Khải Vinh căn dặn: " Mình ở trọ dễ mất đồ lắm! Có tài sản gì thì giữ cho cẩn thận ".
Nam gật đầu. Hệ thống lên giọng chê bai: [ Thiếu chuyên nghiệp ]
Khải Vinh: " Khoa mình sắp có tiệc. Mày có đi không? "
Nam: Giờ sao hệ thống?
Hệ thống: [ Trả lời không đi ]
Nam: " Tao không đi "
Khải Vinh: " Tại sao? "
Nam: " Tao không thích chỗ đông người "
Khải Vinh tỏ vẻ bất ngờ: " Ủa? Sao mày nói tao mày hướng ngoại "
Nam sượng trân: " Có sao? Haha chắc nhầm rồi "
Khải Vinh: " Tao đi tắm đây. Nóng quá ". Khải Vinh lên gác lấy quần áo.
Nam lúc này bảo hệ thống: Bây giờ làm gì tiếp theo?
Hệ thống truyền tin: Làm cho nam chính bẻ mặt tại đám đông.
Trường Nam nghi hoặc: How to? ( Dịch: bằng cách nào?)
Khải Vinh từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-dai-phan-dien-bi-nam-chu-giam-cam/2961296/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.