Đột nhiên chuông điện thoại cậu reo. Cậu như vớ được phao cứu sinh liền ra ngoài nghe điện thoại tránh mặt người kia. Sau đó quay lại với vẻ tươi tắn thông báo: " Xin lỗi mọi người, giờ tôi có chuyện phải đi trước ".
Trưởng nhóm hụt hẫng: " Chuyện gì thế? "
Trường Nam tỏ vẻ ngập ngừng: " Bạn gái tôi, cô ấy... "
Trưởng nhóm chán nản nhìn cậu: " Ài..không được đâu nhé. Chưa nhậu lon nào đã về rồi là không được, ít nhất cũng phải hai ba lon chứ? "
Trường Nam cười trừ: " Nhưng cô ấy bị bệnh rồi tôi phải đi chăm sóc cô ấy "
Trưởng nhóm khuôn mặt ủ rũ vì mất trò vui, vẫy vẫy tay ra hiệu cậu đi đi: " Tiếc thế! Vậy thôi cậu về trước đi "
Trường Nam tạm biệt mọi người rồi đi khỏi quán không nhìn đến con người trầm mặc ở một góc. Khải Vinh nhìn bóng lưng Trường Nam với ánh mắt u ám, tay dưới gầm bàn siết chặt thành đấm. Hận không thể giữ cậu ở lại..vì không có lý do.. vì không là người quan trọng của cậu.
Khải Vinh khui một lon bia uống cạn, ánh mắt tối tăm nhìn về nơi xa người đã đi. Cơn phẫn nộ lập loè cháy trong từng hơi thở.
Trưởng nhóm cảm nhận bầu không khí có chút không vui, liền cười: " Thôi Nam nó đi rồi, chúng ta uống nhé. Không say không về! "
Mọi người cạn chén, ai ai cũng vui vẻ trò chuyện và uống bia. Riêng chỉ một người chỉ dựa đầu vào tường và nhìn về nơi xa, lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-dai-phan-dien-bi-nam-chu-giam-cam/2961290/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.