Trường Nam mới sáng dậy liền lật đật tìm khắp phòng cái gì đó. Khải Vinh đang nấu mì thấy cậu loay hoay thì hỏi: " Cậu đang tìm gì thế? ".
Trường Nam bối rối lại gấp gáp: " Tao bị muỗi chích quá trời đang tìm thuốc bôi nè "
Khải Vinh lại bàn học lấy trong học bàn một tuýp kem đưa cho cậu. Cậu vội vạch cổ áo, kéo vai áo xuống để lộ chằng chịt dấu hồng nho nhỏ xuất hiện khắp vai và vùng cổ.
Trường Nam thắc mắc: " Chưa đến mùa mưa muỗi đâu ra cắn lắm thế? Không biết có bị sốt xuất huyết không nữa ".
Thấy dấu vết kì lạ trên cổ Trường Nam, Khải Vinh chỉ thầm cười. Thấy Nam bôi kem hơi nhiều Khải Vinh liền giật tuýp kem lại: " Đừng bôi nữa, đủ rồi, mặc áo cổ cao che lại đi ".
Trường Nam chán ghét soi mình trong gương: " Thế này sao đi chơi đây? "
Khải Vinh nghe thấy liền nhíu mày: " Đi chơi? Cậu không ôn thi? "
Trường Nam trả lời ngắn ngọn: " Không muốn "
Khải Vinh không ngờ cậu có thể trả lời như thế: " Cậu muốn rớt môn học lại? "
Trường Nam dửng dưng: " Tôi sẽ kế thừa sản nghiệp của gia đình nên học hay không cũng không cần thiết "
Khải Vinh định mở miệng khuyên răng nhưng rồi lại thôi sau đó im lặng rơi vào trầm tư.
Trường Nam chọn đồ đẹp để đi chơi đến khi thay xong vẫn thấy Khải Vinh ở bàn học trong trạng thái suy tư ngẫm nghĩ về điều gì đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-dai-phan-dien-bi-nam-chu-giam-cam/2961283/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.