Sắc mặt hắn ta càng ngày càng khó coi: " Cô nói gì? "
Bên kia " người vợ " của hắn ấm ức vờ lau nước mắt, ủy mị ngọt ngào: " Gọi em một tiếng vợ đi "
" Chậc.."
Biết Khải Vinh sắp tắt máy, giọng nữ nhân đổi giọng uy lực ra lệnh cho hắn: " Anh nên gọi em như thế! Nên nhớ mục đích của anh là gì? Tham vọng của anh to lớn nhường nào? Nhờ ai mà anh có được? Hửm? "
Khải Vinh nghiến răng kêu một tiếng: " Vợ "
Nữ nhân vui vẻ cười hài lòng: " Phải như thế chứ chồng yêu. Em muốn gặp anh trực tiếp nói với em quá đi! Mau về sớm với em nhé "
Khải Vinh bực bội tắt máy. Khốn khiếp thật! Cô ta mỗi lần gọi đến đều giở cái thói đó. Làm nũng làm nịu khiến hắn khó chịu chết được.
Nhưng chưa buông tha cho hắn, người phụ nữ kia lại tiếp tục gọi tới. Khải Vinh lại bắt máy, thái độ ghét bỏ ra mặt: " Lại chuyện gì? "
Người phụ nữ với cái thái độ đó đã lấy làm quen. Cô không quan tâm đến nó mà tỏ ra thích nó vô cùng. Chính nó là sự mê hoặc cô mà.
" Đến chi nhánh khách sạn mới khảo sát cho em, em cần thông tin báo cáo với lão gia "
Khải Vinh lạnh nhạt: " Hết chuyện rồi đúng không? "
Người phụ nữ yêu kiều ranh ma: " Chưa đâu "
Khải Vinh nắm chặt tay như đang cắn răng chịu đựng: " Còn chuyện gì? "
" Chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-dai-phan-dien-bi-nam-chu-giam-cam/2961275/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.