Cứ đi như vậy một lúc lâu, Bán Hạ phát hiện một căn nhà xập xệ, là loại nhà mà thợ săn buổi tối không thể quay về dùng để nghỉ ngơi tạm thời.
Đi được vài bước, Bán Hạ đẩy cửa phòng ra, chỉ thấy một nam nhân mặc trang phục săn bắn ngồi dưới đất.
Bán Hạ thở ra nhẹ nhõm một hơi, chậm rãi ngã ngồi xuống đất.
Thợ săn kia thấy một phụ nữ có thai tiến vào, đang định giữ khoảng cách để không chạm đến, lại thấy hắn ngã ngồi dưới đất, vội vàng chạy qua đỡ.
Bán Hạ một tay bắt lấy tay người nọ, tay kia thì kéo kim bài trên cổ xuống.
“Vị ca ca này, phiền ngươi mau cưỡi ngựa chạy tới thành Thiên Thủy, đem kim bài này giao cho người thủ thành xem, bảo bọn họ báo cho nhiếp chính vương gia mau tới đây!”
Nhờ chút lửa nhỏ nhoi, thợ săn thấy rõ trên kim bài có đính hoàng bảng của nhiếp chính vương Trường Không Long Tường, trên đó nói, người có kim bài này chính là nhiếp chính vương phi, là phúc tinh tiên tử trời ban cho Uy Ngôi quốc, phàm là người nước ta, thấy hắn thì phải đối đãi với hắn như với thiên tử; tổn thương hắn, tru di cửu tộc; có công hộ giá hắn, thăng quan tiến tước, có thể tương xứng cùng huynh đệ của ta!
“Nguời là... Người là Vương phi?” Thợ săn sợ tới mức đặt mông ngã dưới đất.
“Đúng vậy, trong bụng đang mang hài tử của vương gia, hơn nữa cũng sắp chuyển dạ; hiện tại bị bắt tới đây, thật sự không còn khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-quai-cua-son-tac/2542683/chuong-10-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.