Bạn đang đọc truyện Tiểu Qua Tử của tác giả Vô Biên Khách. Liếc mắt thoáng qua, Hoắc Kiệt nhận thấy hình như là một người què bị vây trong góc bắt nạt, thản nhiên nói: "Ồ."
Lại một ngày khác, vẫn là Hoắc Kiệt ngồi trên xe cùng anh em đi ngang qua, lần này không cần ai mở miệng, Hoắc Kiệt giọng lạnh tanh: "Mẹ kiếp, người của lão tử mà cũng dám bắt nạt."
—————-
Hoắc Kiệt chỉ vào một chiếc lá đang rơi xuống, bảo Diệp Hà Thanh đếm xem.
“Một, hai….A.” Tiếng nói bỗng nhiên dừng lại.
Hôn một cái, hôn hai cái.
Hoắc Kiệt: “Bao nhiêu lá cây rơi xuống thì anh sẽ hôn em bấy nhiêu cái, Tiểu Hà, em đã biết tâm ý của anh chưa?”
—————-
Thỉnh thoảng Diệp Hà Thanh cảm thấy được trong cuộc sống của cậu chỉ có bóng đen bao trùm, hỗn độn không một tia sáng. Ngay vào lúc này, từ bên trong bóng đen chém ra một vệt sáng màu đỏ, như một tia hỏa diễm, không thể kháng cự mà cuốn sạch lấy cậu.
—————-
Hoắc Kiệt mở lòng bàn tay của cậu ra, chậm rãi viết xuống: Người trước mặt là người trong lòng, người trong lòng anh là em.
Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ Hai Cái Lỗ Tai Dựng Thẳng Lên của cùng tác giả.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.