Sau đó không đợi bà cự tuyệt, lại tiếp tục nói: "Bác nghe cháu nói xong, sau này cháu sẽ thường xuyên chạy đến trấn, ban ngày có thể không có nhiều thời gian chăm sóc Đình Vân, bác xem ban ngày có thể gửi Đình Vân ở trong nhà bác chơi đùa với bé ngoan không? Đương nhiên, đến giờ ăn, cha nó sẽ trở lại đón."
Cố Đình Vân nghe xong lập tức nhìn về phía Mã Tú Liên, trong mắt có vẻ chờ mong rõ ràng.
Mã Tú Liên cũng nhìn cậu một cái, hơi suy tư một lát rồi gật gật đầu: "Được! Đồng chí Giang cứ việc đưa con tới đây, vừa hay ngày thường bé ngoan cũng chỉ chơi một mình."
Bà cũng không thể khách sáo giả nói ở nhà mình ăn cơm gì đó, dù sao thời buổi này nhà ai cũng không dư dả.
Giang Mạn Vân cũng quý sự thật thà của bà, vì thế ôn nhu cười nói: "Cám ơn bác gái! Đúng lúc cháu phải đi lên trấn một chuyến, Đình Vân phiền bác gái."
Mã Tú Liên sảng khoái nói: "Cái này có phiền toái gì đâu! Cháu mau đi làm việc chính đi, đừng chậm trễ."
Bà cũng rất thích đứa bé trai trắng nõn tuấn khí này, nhìn đã thấy nhã nhặn, chắc chắn sẽ không khi dễ bé ngoan nhà bà.
Giang Mạn Vân nghiêm túc dặn dò con trai mình: "Không được nghịch ngợm gây sự, biết không?"
Tuy rằng cô ấy biết con trai nhà mình từ trước đến nay hiểu chuyện, sẽ không làm phiền người lớn, nhưng quy tắc bên ngoài vẫn cần làm.
Cố Đình Vân lạnh lùng gật đầu: "Biết ạ."
Nhìn mẹ cậu đi rồi, Cố Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phuc-bao-o-thap-nien-60/4055846/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.