Vì thế, vào ngày sinh nhật mẹ mình liền dỗ cháu gái nhỏ đi về quê mẹ cùng với mình. 
“Bé ngoan à, hôm nay gia đình bà ngoại của anh Nhị Bảo cháu không những có làm thịt kho tàu, còn có màn thầu hoa quế hấp nữa đó. 
”Năm trước cô ta có mang về mấy cái màn thầu hoa quế, cháu gái nhỏ rất thích ăn. 
Quả nhiên, sau khi Hách Liên Kiều nghe được liền dùng đầu lưỡi mềm mềm li3m môi. 
Cô bé đã ăn thịt kho tàu thường xuyên đến mức không thấy hứng thú nữa nhưng muốn ăn màn thầu hoa quế, năm ngoái bác gái hai mang về cho cô ăn một cái. 
Trần Nhị Bảo cũng dịu dàng nói: “Bé ngoan đi về cùng với bọn anh đi, bên đó còn có một con sông nữa, anh xuống sông bắt cá và cua cho em ăn. 
”Hai mắt của Hách Liên Kiều liền sáng rỡ: “Em đi! Em đi!”Bởi vì công xã Tam Kiều ngay cả sông nhỏ hay rãnh mương đều không có, công chúa nhỏ đã sắp bốn năm không được uống nước sông rồi, thực sự là có chút thèm. 
Mã Tú Liên xách theo cái giỏ đi ra từ phòng bếp thì nghe thấy vậy, lại lặng yên không lên tiếng quay ngược trở lại, cắt một miếng thịt khô bỏ vào trong giỏ xách. 
Sau đó vừa đi ra ngoài đã bị cháu gái nhỏ nhào lên ôm lấy bắp đùi. 
Hách Liên Kiều ngẩng cái đầu nhỏ lên, nhìn bà hào khí ngất trời: “Bà nội, cháu đến nhà bà ngoại của anh hai bắt thật nhiều cá và cua về cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phuc-bao-o-thap-nien-60/2529154/chuong-39.html