Hôm nay La Tuy Tuệ có thể nói là đã "chảy m.á.u lớn", nàng tiêu hết hơn bảy vạn lượng bạc chỉ trong chớp mắt.
Nhớ lại những thứ đã mua, vừa đau lòng nhưng lại thấy thoải mái. Dù sao những thứ đó nàng thực sự rất thích. Hơn nữa, hiện tại nàng đâu có thiếu tiền. Mấy rương vàng bạc lớn trong không gian sắp mốc meo đến nơi rồi, cũng nên để chúng thấy ánh sáng mặt trời một chút.
"Đây đều là nhờ phúc của Phù lão bản." La Tuy Tuệ cười rạng rỡ: "Phù lão bản không có món nào vừa mắt sao?"
Phù Hằng lắc đầu. Hôm nay hắn đến Như Ý Lâu không phải để mua đồ mà là để dò la tin tức.
Hiện tại triều đình đang căng thẳng, Thái t.ử và Tín Vương đấu đá kịch liệt. Hắn vẫn luôn giúp Thái t.ử điều tra Tín Vương, qua lại vài lần liền tra ra Như Ý Lâu.
Như Ý Lâu tuy nói rằng chủ phía sau là Nhị hoàng tử, nhưng lại có quan hệ rắc rối với Tín Vương. Hơn nữa, bề ngoài Tín Vương là người ủng hộ Nhị hoàng tử, nếu nói lão hồ ly Tín Vương không mượn tay Nhị hoàng t.ử để bày mưu tính kế, hắn tuyệt đối không tin.
"Việc kinh doanh ở Như Ý Lâu mới lạ, nói là ngày thu bạc đấu vàng cũng không quá lời. Phù lão bản không muốn nhúng tay vào sao?" Phù Hằng là phú hộ bậc nhất Lý Tống, cũng là thương nhân, cơ hội làm ăn lớn như vậy, Phù Hằng sao có thể không động lòng? "La nương t.ử quá đề cao tại hạ rồi. Tại hạ chỉ là một thương gia nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-quan-nha-nong-ngot-ngao-mot-chut/5023250/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.