Y nhất thời kinh hãi tột độ, nhưng ngoài mặt lại không hề hoảng sợ: "Mạc tướng quân sợ là nói đùa. Bổn phủ là quan Tứ phẩm triều đình, Mạc tướng quân phụng mệnh ai, dám bao vây bổn phủ? Chẳng lẽ các ngươi muốn tạo phản?"
Mạc Kinh Ngữ cười lạnh một tiếng: "Cao đại nhân khéo ăn nói thật, bản lĩnh đảo ngược trắng đen không nhỏ. Tạo phản ư? Sợ là có người khác muốn tạo phản rồi."
Nói đến đây, Cao Kiệt đã hiểu rõ, những việc họ làm, triều đình đã biết rồi sao? Nhưng là ai đã tiết lộ?
Dứt lời, Mạc Kinh Ngữ không dây dưa với Cao Kiệt nữa, lớn tiếng hô: "Canh chừng cho kỹ, nếu để một con muỗi bay ra khỏi phủ này, bổn tướng quân sẽ hỏi tội các ngươi."
Một đám binh lính đồng thanh đáp dạ. Mạc Kinh Ngữ khẽ cười một tiếng: "Cao đại nhân xin mời quay về!"
Mạc Kinh Ngữ không thèm để ý đến y nữa, quay người đi tuần tra.
Sắc mặt Cao Kiệt âm trầm như sắp nhỏ ra nước, trong lòng lại là một trận kinh đào hải lãng. Y biết chuyện đã bại lộ, c.ắ.n răng giả vờ trấn định quay người phất tay áo đi vào phủ.
Cao phu nhân thấy Cao Kiệt mặt mày nặng nề quay về, vội vàng hỏi: "Lão gia, rốt cuộc là chuyện gì?"
Cao Kiệt không biết giải thích thế nào, chỉ đành an ủi trước: "Không có việc gì lớn, phu nhân cứ yên lòng."
Sau đó y sai nha đầu đưa Cao phu nhân về phòng, rồi dặn dò người trong phủ chú ý an toàn. Mọi người trong phủ đều kinh hoàng bất an vì biến cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-quan-nha-nong-ngot-ngao-mot-chut/5023243/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.