La Tuy Tuệ rũ mắt, đáy mắt tràn ngập vẻ chua chát, giọng nói cũng nghẹn ngào đôi chút: "Là ta, là ta vứt bỏ chàng ấy. Giờ này chàng ấy chẳng biết đang đau buồn đến mức nào."
Thật ra, khi rời khỏi kinh đô, La Tuy Tuệ đã hối hận.
Chàng là vai phản diện thì đã sao, chỉ cần chàng có thể sống sót, dù có phải thay đổi lịch sử thì cũng can hệ gì, hơn nữa đây chỉ là một quyển sách mà thôi. Cùng lắm, nếu chàng thật sự đi đến bước đường đó, nàng sẽ tóm chàng lại, nhốt vào không gian của mình, mặc cho chàng có bản lĩnh thông thiên cũng đừng hòng thoát khỏi.
Hồi trước là nàng đã cố chấp suy nghĩ quá mức, tự chạy vào ngõ cụt rồi. Giờ nàng muốn quay về, nhưng lại có hài t.ử rồi, không thích hợp đi đường dài. Nàng dự định, sau khi sinh con xong sẽ trở về kinh, đến lúc đó sẽ cho chàng một bất ngờ.
Nhìn xem, bất ngờ chưa? Ta đi vắng một chuyến, chàng đã sắp được làm phụ thân rồi đấy!
Vừa hay, nàng cũng muốn nhân cơ hội xa cách này để xem thái độ của Đô Vân Gián.
Mạc Kinh Ngữ thấy La Tuy Tuệ tâm trạng sa sút, vội vàng an ủi: "A muội vứt bỏ hắn, nhất định là tên đó không xứng với A muội."
"A muội yên tâm, nam nhi trong quân doanh của ta ai nấy đều anh tuấn phi phàm, võ công cao cường lại có trách nhiệm, tốt hơn tên tiểu bạch kiểm chỉ biết c.h.ế.t cứng với sách vở kia nhiều. Ngày khác A huynh sẽ giới thiệu cho muội quen biết."
"A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-quan-nha-nong-ngot-ngao-mot-chut/5019153/chuong-89.html