Hả?? La Sinh ngây người. Đô Vân Gián thấy y không trả lời, lại hỏi: "Ta với tên Triệu Hạc Linh đó, ai tuấn mỹ hơn?"
Da đầu La Sinh tê dại, lập tức hoàn hồn. Những lời ca tụng hoa mỹ nhất được tung ra: "Dung nhan công t.ử tuyệt thế vô song, phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, vẻ đẹp sánh với Phan An. Triệu công t.ử tuy không xấu xí, nhưng tuyệt đối không bằng công t.ử dù chỉ một phần vạn."
(Triệu Hạc Linh: Hóa ra ta là oan hồn, đa tạ ngươi đã nói giúp!)
Đô Vân Gián nghe vậy thầm thở phào nhẹ nhõm, lại hỏi: "Vậy tại sao hôm nay nương t.ử không thèm nhìn ta lấy một cái, còn nói nói cười cười với Triệu Hạc Linh?"
La Sinh mặt mày cau có, yết hầu động đậy, suy nghĩ rồi phân tích: "Có lẽ công t.ử lại làm chuyện gì chọc phu nhân tức giận, việc tương tác với Triệu công t.ử có lẽ là để chọc tức ngài chăng?"
Đô Vân Gián nghe xong cúi đầu suy ngẫm về những việc hắn đã làm và lời hắn đã nói hôm nay, lắc đầu đáp: "Không hề có sai sót gì?"
"Vậy, vậy thuộc hạ không biết rồi." Công tử, ngài làm khó ta quá. Ta là kẻ độc thân chưa thành thân, đâu thể biết nhiều chuyện thế này, những lời ta nói cho ngài đều đã là giới hạn của thuộc hạ rồi.
Đô Vân Gián khoát tay ra hiệu La Sinh lui xuống. Sau khi bình tĩnh lại, hắn thấy hành động vừa rồi của mình quả thực quá mức thất thố, lại còn lố bịch, nhưng lại không thể kìm nén được.
Vừa xoa thái dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-quan-nha-nong-ngot-ngao-mot-chut/5019126/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.