Nàng mặc một chiếc áo khoác cổ lông màu xanh, trên y phục và tóc vẫn còn đọng tuyết chưa tan. Viền cổ lông mềm mại bao quanh, càng làm tôn lên vẻ nhỏ nhắn, xinh xắn, hơn ngày thường vài phần duyên dáng đáng yêu. Trong mắt hắn lóe lên một tia kinh ngạc, hắn căng thẳng nuốt khan một cái: “Sao nương t.ử lại ở đây?”
La Tuy Tuệ ngượng ngùng xua tay, thấy Đô Vân Gián nhanh chóng đứng chắn giữa nàng và nữ t.ử kia. Chẳng lẽ hắn sợ nàng làm tổn thương cô nương đó? Trong lòng La Tuy Tuệ có chút không vui. Cây cải trắng ta nuôi dưỡng gần hai năm, sao lại nhanh chóng khuỷu tay hướng ra ngoài thế này? Cảm giác khó chịu vô cớ này phải làm sao đây? “Ha ha, xin lỗi, ta không cố ý. Ta vừa thấy hai người đi lên, cứ tưởng hai người trốn học, không ngờ Phu t.ử cũng ở đây, vậy ta yên tâm rồi!” La Tuy Tuệ thấy Khúc Phu t.ử bước ra từ phía sau, trong lòng chợt hiểu ra. Chắc hẳn cô nương đang được hắn bảo vệ phía sau chính là Khúc Tương Quân. Nhìn vẻ mặt hắn lo lắng như vậy, có lẽ là đã thích cô nương này đến mức không thể kiềm chế. Nhìn lại thiếu niên dáng vẻ ngọc thụ lâm phong, thanh nhã như trúc đang đứng trước mặt, nàng không khỏi cảm thán: Tình yêu của người trẻ thật sạch sẽ, thuần khiết, không hề e ngại điều gì. Ta thật ngưỡng mộ. Khẩu phần này, ta đã bị đút no rồi.
Nhìn tình hình này, đoán chừng đã gặp phụ huynh rồi, chắc không lâu nữa sẽ bàn chuyện hôn nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-quan-nha-nong-ngot-ngao-mot-chut/5019121/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.