Lục Cốc lập tức nghĩ lại, Thẩm Huyền Thanh luôn là người cẩn thận ổn trọng, ban ngày trong nhà nhiều người như vậy, chắc là sẽ không mua đồ linh tinh đâu.
Lại liếc mắt nhìn chữ trên sách kia, cũng là ba chữ, y không biết, nhưng miễn cưỡng nhớ lại một chút, ba chữ này hình như khác ba chữ kia thì phải.
Lúc này Thẩm Huyền Thanh lấy cái chảo nhỏ ra, cười nói: "Sau này nồi lớn không còn chỗ, xào rau thì lấy cái này đặt lên lò thuốc là được.
"Nhị ca ca, sao còn có quyển sách này thế?" Thẩm Nhạn đi tới xem chảo, tò mò hỏi.
"Đây là Tam tự kinh, Cốc Tử ca ca của muội nói muốn học chữ." Nghe Thẩm Huyền Thanh nói xong, Lục Cốc hoàn toàn yên tâm, chút e sợ trong lòng biến mất, còn cầm lấy sách cẩn thận mở ra, bên trong đều là chữ.
Một quyển sách mỏng manh, lại là thứ Lục Cốc chưa bao giờ được chạm tới.
Trước kia lúc Thẩm Huyền Thanh đi học, trong nhà cũng có vài quyển sách nhưng sau đó gặp biến cố nên đã bán hết rồi.
Thẩm Nhạn đứng cạnh, thấy Lục Cốc mở sách ra cũng tiến lại gần xem, đôi mắt hơi dừng lại trên trang sách. Nhớ tới trước khi cha nàng chưa mất, ông đã đi hỏi thăm ở học đường trên trấn, muốn đưa nàng đi học chữ, lúc đó nàng tám chín tuổi, chính là lúc đọc sách vỡ lòng.
Thẩm Huyền Thanh và Thẩm Nghiêu Thanh đều học trong học đường tư thục ở thôn bên, vì Thẩm Nhạn là cô nương, không thể đến đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-lang-ngoan-ngoan/2737382/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.