Edit: HiHi
Thẩm Huyền Thanh vẫn luôn đứng cạnh y, hắn khom lưng ôm y vừa nhanh vừa chuẩn, Lục Cốc không có bất kỳ phòng bị gì, thân thể đột nhiên bị nhấc bổng lên, không khỏi có chút kinh hoảng, quả dại vừa cắn một miếng suýt thì rơi xuống, y vội vàng bắt lấy.
Chuyện ôm Lục Cốc đối với Thẩm Huyền Thanh mà nói là vô cùng dễ dàng, thấy Lục Cốc vẻ mặt kinh hoảng bắt lấy trái cây, ý cười trên mặt hắn càng sâu.
Ôm như vậy thật sự quá thân mật, may mà trong núi không có người khác, Lục Cốc vừa nghĩ vừa ngước mắt nhìn Thẩm Huyền Thanh. Hai người mắt đối mắt, y vô thức chớp mắt một cái, ai ngờ Thẩm Huyền Thanh lại cúi đầu hôn lên mi mắt y.
Tuy là chỉ vừa chạm một cái đã tách ra, nhưng sự ấm áp trên mi mắt dường như cứ vương lại hồi lâu, khiến hai má Lục Cốc nóng bừng, lỗ tai cũng dần đỏ lên.
Chuyện xảy ra hôm đó luôn khiến y không dám tiếp xúc thân thể quá nhiều với Thẩm Huyền Thanh. Sự e sợ đã dần biến mất, nhưng ký ức lại không thể nào quên, chuyện Thẩm Huyền Thanh làm với y quả thật khiến y vô cùng kinh hãi, vậy nên hai đêm nay mỗi lần Thẩm Huyền Thanh muốn ôm y, y đều không kìm được mà rụt về phía sau.
Sau một, hai lần như vậy Thẩm Huyền Thanh đành thôi, còn bảo y mau nhắm mắt đi ngủ.
Hiện giờ Lục Cốc đỏ mặt, sau khi cảm nhận được bầu không khí kiều diễm và thân mật, đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-lang-ngoan-ngoan/2737361/chuong-67.html