Edit: HiHi (wattpad: @nepenthe168)
Sau khi làm cơm xong, Thẩm Huyền Thanh hăng hái phụ giúp xơi cơm, bưng đồ ăn. Trong núi chỉ có hai người hắn và Lục Cốc nên không có quy củ gì, thuận tay bưng thức ăn là chuyện thường ngày.
Lúc ở Lục gia, chỉ khi bưng đồ ăn lên hết rồi Lục Đại Tường mới ngồi vào bàn ăn cơm, những thứ khác mặc kệ, hán tử trong thôn phần lớn đều giống vậy, Lục Cốc đã sớm phát hiện Thẩm Huyền Thanh có chút không giống những hán tử khác.
Thịt thỏ xào cay thơm ngon, cho nhiều ớt nên hương vị đậm đà, ăn rất cuốn.
Lục Cốc không thể ăn cay, chỉ gắp vài miếng thịt, còn lại phần lớn là ăn rau thu, tuy nhìn qua khá thanh đạm, lúc xào chỉ cho thêm muối, nhưng xào có dầu ăn cũng rất ngon, ngon hơn rau luộc nhiều.
Thẩm Huyền Thanh thấy y ăn ít thịt, vốn định gắp thêm vài miếng, nhưng thấy Lục Cốc ăn một miếng thịt thỏ đã bị cay đến mức bưng vội bát ăn mấy miếng cơm, hắn bật cười, không gắp cho y nữa, nghĩ thầm về sau không nên làm cay như vậy nữa.
Lúc Lục Cốc nấu cơm còn đốt lò thuốc, sùng nồi đất nấu chín gần nửa số thịt thỏ còn lại, cho bọn Đại Hôi và cún con ăn, để cún con khỏi phải kéo chân bọn họ sủa gâu gâu đòi ăn trong lúc bọn họ đang ăn. Bọn chó lớn cũng sẽ đến gần, dù không kéo chân hai người họ nhưng sẽ ngồi một bên nhìn chằm chằm, thèm quá còn có thể chảy nước miếng, thôi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-lang-ngoan-ngoan/2737344/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.