Edit: HiHi (wattpad: @nepenthe168)
Người nông dân quanh năm suốt tháng không có mấy ngày rảnh rỗi, gà gáy không bao lâu, thôn Thanh Khê dưới chân núi dần có tiếng người.
Lục Cốc hôm qua ngủ ngon, Thẩm Huyền Thanh vừa có động tĩnh y cũng tỉnh, ít ra không ngủ quên, khiến y cảm thấy không khỏi có chút may mắn.
Lời nói của Kỷ Thu Nguyệt và Vệ Lan Hương hôm qua khiến y trước khi đi ngủ biết rõ tuy rằng mình bị bán cho Thẩm gia, nhưng không phải giống như hạ nhân nô bộc trong nhà giàu có, mà là làm phu lang cho Thẩm Huyền Thanh.
Việc này không thể so với việc khác, y căn bản không nghĩ tới mình còn có một ngày đi làm phu lang nhà người ta, cho nên có chút trở tay không kịp.
Thẩm Huyền Thanh ngồi lên, Lục Cốc cũng hoảng sợ ngồi dậy theo, sợ bị nói là lười biếng. Không ai dạy y sau khi lập gia đình phải hầu hạ phu quân thế nào, theo bản năng nắm chặt chăn mỏng.
Thẩm Huyền Thanh đeo giày xuống đất, đối với hắn mà nói, sự tồn tại của Lục Cốc là vô cùng rõ ràng, dù sao ban đêm cũng chỉ có một cái chăn. Chuyện đã đến nước này, tuy nói triệt để xích mích với Lục gia, nhưng Lục Cốc đã là phu lang của hắn, bị lạnh không ổn lắm.
Hắn đứng ở bên giường, thấy Lục Cốc khẩn trương bất an, ngay cả sắc mặt cũng trắng hơn một chút, vải lanh nhỏ quấn trên đầu bởi vì ngủ một đêm có chút lỏng lẻo, cuối cùng có thứ để mở lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-lang-ngoan-ngoan/2737243/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.