Buổi sáng, sau khi tỉnh lại thì Thượng Quan Tịch Mộng đã rời khỏi liều, quả nhiên không khí buổi sáng ở trên núi rất trong lành, cô liền thoải mái vươn vai một cái, thoải mái hít thở không khí này. Từ khi cô trở thành chủ tịch Tập đoàn Thượng Quan thì đến cả một ngày thoải mái cũng hiếm hoi.
Nhưng cô còn chưa cảm nhận được bao lâu thì Bạch Quán Tông đã dậy rồi, lúc anh mở mắt thì đã không thấy cô, anh toàn tưởng buổi tối anh ngủ không ngoan nên vừa mới sáng ra cô đã chạy mất. Vừa ra khỏi liều thì anh đã nhìn thấy Thượng Quan Tịch Mộng đang đứng nhìn khung cảnh rừng núi hùng vĩ, sau trận mưa tối qua thì không khí vô cùng mát mẻ và dễ chịu, lúc này anh liền bước đến bên cạnh của cô, nhẹ nhàng khoác áo cho cô, nói:
- Buổi sáng sương vẫn chưa tan hết, sao chị lại ra đây?
- Đã lâu rồi không có cảm giác thư thả như hiện tại.
Bạch Quán Tông định sẽ nhân cơ hội này nhận luôn mình là chủ của Tuyệt Vệ quân, để sau này cô có thể tự do sai khiến người của anh, chứng minh được tình yêu của anh dành cho cô không phải là nhất thời. Nhưng còn chưa kịp để anh lên tiếng thì cô đã nói:
- Tháng sau chúng ta ly hôn.
Anh kinh ngạc nhìn cô, nhưng sau đó cũng im lặng không nói, vốn dĩ anh đã biết đối với cuộc hôn nhân này cô chẳng có chút tình cảm nào, không chỉ vậy mà chỉ cần có cơ hội thì chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-ba-nha-bach-tong/2929440/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.